CƠ HỘI THỨ HAI CHO CHÚ MÈO GOLDIE

CƠ HỘI THỨ HAI CHO CHÚ MÈO GOLDIE

Chỉ có Chúa mới biết Goldie đã cố gắng sống sót trên đường phố trong bao lâu.

Có một lần người ta thấy con mèo nhà nó đi loanh quanh, cố tìm thứ gì đó để ăn, ngày càng yếu đi.
Những người cứu hộ mèo đã cố gắng tìm kiếm anh ta nhưng không ai bắt được anh ta, cho đến vài ngày trước, anh ta được tìm thấy nằm giữa đường, úp mặt xuống sàn. Anh đã từ bỏ.

Lực lượng cứu hộ ngay lập tức đưa anh về nhà và cố gắng ủ ấm cho anh nhưng họ cảm thấy như sắp mất anh.



Sáng sớm, tôi đã lái xe hơn 200 km để đến đón anh ấy và đưa anh ấy đến bác sĩ thú y của chúng tôi,
quyết tâm cho anh ấy cơ hội chiến đấu để sống sót , giống như chúng tôi đã làm với Gulumser đáng kinh ngạc trong quá khứ hoặc như những người bạn Iran của chúng tôi đã làm với Nafas , bị ảnh hưởng bởi tình trạng tương tự.

Còn sống, còn hy vọng…

Chúng tôi vội vàng đưa Goldie đến phòng khám của chúng tôi và mừng là vẫn chưa quá muộn. Chúng tôi đang trong quá trình thực hiện tất cả các xét nghiệm cần thiết, bao gồm xét nghiệm m.á.u, chụp Xquang và chuẩn bị cho anh ấy làm sinh thiết vào tuần tới để giúp chúng tôi xác định bản chất thực sự của các tổn thương của anh ấy. Hiện tại, mức m.á.u của anh ấy trông thật khủng khiếp…

Có khả năng Goldie đang mắc một dạng ung thư, nhưng cũng có thể là một bệnh nhiễm nấm rất nặng. Ở giai đoạn này, chúng tôi chỉ không biết. Dù đó là gì đi nữa, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để điều trị cho anh ấy và đảm bảo rằng anh ấy sẽ lại được tận hưởng hơi ấm gia đình.

Ở giai đoạn này, chúng tôi vẫn chưa rõ mức độ điều trị đầy đủ của anh ấy là bao nhiêu, hoặc thậm chí liệu nó có hiệu quả hay không. Trong mọi trường hợp, chúng tôi sẽ không tiếc công sức để cho Goldie cơ hội thứ hai trong đời.

Viktor

Cập nhật ngày 10 tháng 1

Chúng ta không phải là thần…

Đây là Goldie tối nay. Trong hơn một tuần, chúng tôi đã giải quyết những vấn đề cấp bách hơn của cháu, tình trạng mất nước, thiếu m.á.u, chúng tôi đã làm sạch và kiểm soát tình trạng nhiễm trùng trên mặt cháu.. trong hơn một tuần, Goldie đã trải qua tình yêu và sự chăm sóc mà trước đây có lẽ cháu chưa từng trải qua.

For over a week we carried on all necessary tests, we found out conclusive evidence that his injury wasn’t due to cancer but to a fast spreading / aggressive fungus. Those were good news that filled us with hope.

Sadly at the same time came the bad ones. Goldie is positive for Feline Infectious Peritonitis (FIP), an incurable disease for which there is no known cure and that has extremely bad prognosis.  As the Xrays show his abdomen is full of fluid

To rule out any possible doubt we also proceeded to perform an ecography:

As heartbreaking as this is this is a point where there is nothing we can do. Liquid is building in his stomach, and its just a question of days before the situation is unsustainable for him.

A weekend of love for Goldie…

I’m truly very sorry…. with the help of modern science we can fight mostly everything… but not everything. FIP (Feline Infectious Peritonitis is one of those things… )

So tomorrow Goldie the cat will come to my home, spend the weekend in the company of my family that will give the love his former owners denied to him when they abandoned him and on Monday he will be put to sleep… because in this case, just in this case, when everything possible has been done, it will be the right thing to do, the humane thing to do. Not before we had a concrete diagnosis. Not before he was given a chance to heal. Not before we found out that his biggest problem were not the lesions on his face but FIP… Now… Now is the right time.

I’m very sorry…

Viktor

Update January 13

Soaking up on the rays of winter sun.

Goldie has temporarily taken up residence in the best room in the house. Sleeps right next to a heater and the cat tower whilst soaking up on the weak winter sun rays..

He’s in total peace…. and hell stay here for a while longer, experiencing what he was denied of.. he needed this.


==

Update January 28

Goldie is still with us…

Goldie spent a great first weekend with us…  who knows when was the last time he managed to have a good night sleep, suddenly with us he could relax without having to worry about hiding or about finding food whilst going through the horrible pain in his face.

So suddenly, he found himself in a comfortable and friendly environment, and decided that it was not his time to go … not yet.

Goldie is still with us… spends his days lounging in the Cat Tower soaking on the sun and listening to music. He has no pain or discomfort of any kind, actually, I would probably think that he’s feeling the best he’s felt in a very long time…

And so, Goldie remains alive, his life is not a full one as we are keeping him separated from other members of the family, but he is great friends with Vania, and with Ali, the Cocker, whom I suspect is secretly in love with him, because that’s what he does.. he loves 🙂

===

UPDATE 21 of March

Today, three months after we rescued him and he was diagnosed with FIP, Goldie has left us.

During three months Goldie lived in my home. He had to be kept away from my cats but nothing stopped him from building a strong bond with some of my dogs.

For three months Goldie lived like if every day was his last… to the full.

Rest in Peace Goldie… Rest in Peace..

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *